Bước vào những tháng gần cuối thai kì, Lâm Lạc càng trở nên khó tính, khó ngủ. Một phần là vì bụng đã rất to, rất hay đau lưng và ngủ không ngon được, phần còn lại là đứa nhóc trong bụng quậy phá thôi rồi.
Lục Cảnh Ngôn ngày xử lý chuyện ở tập đoàn, tối về lại nhìn Lâm Lạc mất ngủ trong lòng tệ cực kì. Đứa nhóc kia có ngon chui ra đây rồi hắn sẽ cho nó biết hành hạ mẹ nó cảm giác sẽ như thế nào.
Phụ nữ mang thai những tháng cuối nên siêng đi bộ cho dễ sinh, thế là ngày nào Lục Cảnh Ngôn cũng tan làm sớm dắt cô đi tản bộ. Hắn còn mua hẳn một căn biệt thự mới, tự tay trang trí phòng cho đứa con sắp chào đời. Lâm Lạc nhìn trong những chồng văn kiện của hắn thỉnh thoảng có lẫn vào một bản thiết kế nào là xe nôi, giường ngủ, phòng đồ chơi,... mà trong lòng cảm động không thôi.
Vì bị cấm túc ở nhà từ những tháng đầu thai kì nên thỉnh thoảng, Chu Nhược Ninh, Vương Quân hay Vân Diệm sẽ ghé đến chơi.
"Dự kiến khi nào em sẽ sinh?"
Vương Quân và Vân Diệm ngồi đối diện còn Chu Nhược Ninh thì ngồi cạnh Lâm Lạc.
"Chắc khoảng đầu tháng 3."
"Đứa nhỏ này thực sự rất hư, cậu xem nãy giờ nó đạp cậu mấy lần."
"Ừ, ngày thường cũng hay quấy."
"Đứa trẻ ra đời phải nhận bọn anh làm bố mẹ nuôi nhé."
"Ừm."
Cô mỉm cười vuốt ve chiếc bụng tròn xoe của mình. Vương Quân và Vân Diệm cũng mỉm cười, cả hai đã đặt trái tim xuống, chỉ nhìn cô hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-lam-toi-thich-em/580663/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.