Chân của Lâm Lạc chỉ cần đến ngày thứ ba là khỏi, vậy nên ngày thứ tư cô đã bay nhảy ngoài biển được rồi. Đến Maldives mà không tắm biển là uổng phí nửa đời người.
Lục Cảnh Ngôn cau mày nhìn vợ mình trong bộ bikini hai mảnh màu vàng, tâm trạng bỗng tệ kinh khủng. Thân hình cô cực kì đẹp, đã vậy còn phải chia sẻ cho hàng trăm thằng đàn ông khác nhìn, thử hỏi xem hắn cảm thấy thế nào.
Mười phút, đúng mười phút, hắn dứt khoát đem khăn tắm xuống biển trùm cô lại rồi mang vào bờ.
"Anh sao vậy? Em đang chơi mà."
"Không cho chơi nữa."
"Anh bị sao vậy hả?"
"Không muốn cho người ta nhìn em nữa."
Bàn tay hắn vẫn giữ khư khư chiếc khăn to bọc người cô lại. Lâm Lạc bỗng bật cười nhéo mặt hắn.
"Không cho em tắm biển thì em biết làm gì đây?"
"Về khách sạn có biển nhân tạo."
"Anh đã hứa đấy nhé."
Ngày mai là sinh nhật của Lục Cảnh Ngôn, hắn định về nước mới tổ chức, Lâm Lạc cùng ậm ừ nhưng ấp ủ một kế hoạch tặng quà cho hắn rồi. Hai hôm nay cô háo hức chuẩn bị, cũng khá đơn giản nên hắn không tài nào đoán được.
Sáng sớm lúc vừa ngủ dậy, cô nhào qua ôm chầm lấy hắn.
"Ông xã, sinh nhật vui vẻ."
"Cảm ơn bà xã."
Hôm nay hắn có việc phải gặp Trần Mạc Vỹ một chút hình như trao đổi chuyện công ty, vừa hay cô có thể ở khách sạn chuẩn bị một chút, đúng là thiên thời địa lợi nhân hoà.
"Alo, tôi là khách phòng 5589, đúng rồi là Lục phu nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-lam-toi-thich-em/580661/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.