Chi nhánh của tập đoàn Lục thị ở Anh phát triển rất khá, có lẽ vì chủ tịch đã điều cánh tay phải đắc lực sang đấy. Đã rất lâu Lâm Lạc không liên lạc với Vương Quân, nghe nói anh ở nước ngoài đã cống hiến không ít cho Lục thị.
"Lâm Lạc, xem qua phần văn kiện của giám đốc Trịnh, lát nữa đem lên phòng tôi."
Trên ghế chủ tịch, Lục Cảnh Ngôn đang thao thao bất tuyệt về kim ngạch của tập đoàn Lục thị, trong đó chi nhánh ở Anh đã vươn lên xếp thứ hai chỉ sau tập đoàn mẹ ở trong nước. Tất cả các đại cổ đông đều vui mừng, thầm khen vị chủ tịch trẻ tuổi đương nhiệm.
"Tan họp."
Lục Cảnh Ngôn sải những bước dài khỏi phòng họp, Lâm Lạc vẫn ở lại xem xét một ít tài liệu. Lát sau cô pha một tách cà phê đem vào phòng hắn.
"Anh có định cử thêm người sang Anh không?"
"Trước mắt là đang có dự định, anh sẽ sang đấy công tác một chuyến như đi thị sát sau đó mới về đây điều phối nhân lực."
"Cũng đừng mệt quá, thời gian này anh vất vả nhiều rồi."
Hắn nắm lấy tay cô kéo cô ngồi lên đùi mình, lại cọ cọ đầu vào ngực cô.
"Bà xã, anh mệt quá."
"Anh nói cái gì thế hả?"
Cô đẩy đầu hắn ra, nhìn tên chủ tịch đang làm nũng trong lòng đối lập với tên ma vương trong phòng họp lúc nãy bỗng chốc có chút dở khóc dở cười.
Lúc này Trần Mạc Vỹ từ đâu xông vào chứng kiến một màn thế này nhất thời câm nín.
"Xin... xin lỗi, tôi quên gõ cửa phòng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-lam-toi-thich-em/580648/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.