*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tui, nhân trung long phượng, kết thúc kiếp solo.”
***
Tôi cứ ngỡ nếu mình nói những lời này, Lâm Ý Nhất sẽ có chút cảm động, nào ngờ em ấy bỗng dưng giãy giụa, tôi phải gào rú để người ta ôm chút coi mới chịu đứng im cho tôi ôm đủ, tôi dời tay siết chặt eo, đề phòng em ấy cử động. Lâm Ý Nhất sờ loạn trên người tôi, bất chợt khựng lại, kinh ngạc hỏi: “Lý Hiểu Minh, bụng bia của anh đâu?!”
“…Đó không phải bụng bia!” Tôi cuống lên, hiện tại tôi cực kì chú ý đến hình tượng của mình trong lòng Lâm Ý Nhất, “Gọi là ngấn mỡ nhỏ! Quý ông ba mươi tám tuổi mặn mà có tí ngấn mỡ nhỏ thì thế nào! Gợi cảm vãi nhé! Cẩn thận cách dùng từ của em với cấp trên, thư kí Lâm!”
Lâm Ý Nhất dừng chốc lát, vươn tay khẽ chạm vào mặt tôi, vành mắt ửng đỏ nói: “…Sao anh lại gầy nhiều như vậy, cằm nọng em thương nhất cũng mất luôn rồi…”
“…”
Thời khắc này, tôi nảy sinh nghi ngờ nghiêm trọng về thẩm mỹ của Lâm Ý Nhất. Giải thích rõ trọng điểm, tôi không hề xấu, thanh niên tài tuấn cho dù phát tướng cũng là trung niên tài tuấn, trước kia dạ dày tôi không tốt lắm, hấp thụ ít chất dinh dưỡng, luyện cơ bụng tận tám múi, toàn thủ đô chẳng biết có bao nhiêu thiếu nữ đổ xô theo đuổi tôi, mỗi lần ra ngoài xã giao đều bị vài minh tinh đàng điếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-lam-sao-the/261724/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.