Lục Thiên Phong vào bếp tự nấu ăn cho vợ mình thưởng thức.
Anh dọn thức ăn ra bàn, rồi gỡ tạp đề ngồi xuống. Mặt Thục Nghi lấp lánh nhìn về phía anh:
"Wow, nhìn thì rất ngon đó."
"Để em nếm thử xem rồi nói tiếp."
Thục Nghi gắp một miếng thịt và một ít trứng, thịt kho hột vịt. Giơ ngón tay cái lên tán thưởng: "Thật sự là rất ngon luôn, thịt mềm, nước kho không ngọt không mặn và vừa ăn. Hột vịt thì thắm vị nước kho. Ngon lắm ông xã"
"Ừm để sau này ông xã nấu cho em ăn nhiều món nữa nhé"
" Dạ"
Cả hai cùng ngồi ăn cơm.
"Ăn ngon thì ăn nhiều một chút nhé"
"Dạ"
"Anh gấp cho em thêm một miếng thịt nè"
Thục Nghi gật đầu, trong miệng nhai thịt hàm hồ nói:
"Ưm ưm, em muốn ăn sạch hết mấy món này luôn."
Thục Nghi ăn khá nhiều và ăn rất ngon miệng. Cũng đúng thôi, cô như bị bỏ đói gần cả hai ngày.
Cả hai ăn xong cô dành đi rửa chén
Thiên Phong cũng đứng dậy theo:
"Không cần đâu, em ngồi đi, anh đi rửa, nước tẩy rửa không tốt cho em."
"Vậy thì không được, anh nấu cơm em rửa chén, như vậy mới công bằng."
"Vợ chồng rồi mà, anh không muốn công bằng với em. Anh muốn anh sẽ là người chăm sóc em. Đưa đây...anh làm cho"
"Không được mà...em muốn rửa chén" Thiên Phong thấy vẻ mặt Thục Nghi không được vui nên anh đành làm theo ý cô.
Chiếc áo của Thiên Phong mặc trên người Thục Nghi có vẻ dài rộng, đường cong thoắt ẩn thoắt hiện bên trong lộ ra sức hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580528/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.