Đến tối hai người đàn ông quay trở về nhà, Thục Nghi và bà cùng nấu một bữa ăn thịnh soạn.
Vừa bước vào nhà, cậu đã hô to “ Thục Nghi! Nhà ta xuống bếp nấu ăn à, bao lâu rồi không ăn được món ăn của con nấu”
“Dạ, con nấu cho cậu ăn đã luôn này”
Thiên Phong nhìn Thục Nghi âu yếm, anh muốn chạy tới ôm cô vì nhớ nhưng đây là nhà của bà, nếu như nhà của anh thì có thể thoải mái mà ôm và dè cô xuống ngay lập tức rồi. Kiềm hãm
nổi nhớ và dục v ọng lại.
“Ừm”
“Thôi hai người vào rửa tay rồi ăn cơm” giọng bà nhẹ nhàng.
“Dạ bà”
“Dạ mẹ”
Cả nhà quay quanh chiếc bàn nhỏ cùng ăn cơm, cùng nói chuyện vui vẻ. Hôm nay có dì và dượng về chơi, dì nghe tin Thục Nghi về cũng muốn ghé thăm cháu nhưng vì bận công việc
nhiều hôm nay mới có thể ghé thăm.
“Ngày mai các con đi lên thành phố rồi à”
“Dạ cậu”
“Mới đó một tuần rồi nhanh thật, cậu rất ưng cháu rể này”
“Dạ, cảm ơn cậu”
Bà nghẹn lòng “sau này có thời gian rảnh thì về thăm bà và mọi người”
Thục Nghi bùi ngùi “Dạ nhất định con sẽ về thăm bà mà, mà nhớ sức sức khỏe nhé”
“Dạ, sẳn đây con xin thưa với bà, cậu và dì cho phép con đăng ký kết hôn cùng với Thục Nghi”
“Ohm, thật hả?” dì tỏa ra vui mừng. Bà và cậu cũng vui không kém. Riêng Thục Nghi thì ngồi đơ vài giây, đây là cầu hôn sao? Sao không có lãng mạn tí nào vậy?
Bà gọi nhỏ “Thục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580502/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.