Mùi hương tanh nồng bao trùm không gian, Thục Nghi không thể nào nuốt nổi chúng nên cô nhả ra tay mình. Rồi lấy khăn lau tay và miệng cô.
Thiên Phong thở hổn hển quay đầu nhìn Thục Nghi trìu mến.
“Bà xã! Em giỏi lắm…anh đã cố gắng kìm chế mà không thành, em đã thành công rồi đấy. Bây giờ anh sẽ thưởng lại cho em nhé”.
Thiên Phong cúi người xuống bế Thục Nghi lên ngồi trên đùi mình và ôm cô. Thục Nghi choàng tay ôm cổ anh, hai con người đang đối diện nhau, anh hôn cánh môi cô. Cả hai người cùng phối hợp hôn nhau, cùng nhau trêu đùa đầu lưỡi quấn quanh, mút lấy mật ngọt trong khoang miệng kéo dài hai sợ chỉ bạc ra và tiếp tục lấy đầu lưỡi cô cùng nhau quấn quýt truy đuổi khiến đầu óc trống lỗng đầy mộng mị mà quên hết tất cả.
Lục Thiên Phong môi luôn hôn, tay vẫn không yên vị mà vuốt ve toàn bộ cơ thể cô, anh thả đôi môi sưng tấy ra, di chuyển chiếc lưỡi xuống cằm, cổ và cởi chiếc áo khoác mỏng ra người cô, lộ nguyên bờ vai trắng nõn. Anh di chuyển chiếc lưỡi xuống xương quai xanh của cô, đặt chiếc lưỡi nóng ấm quấn quanh dạo chơi.
Cởi toàn bộ vật vướn víu trên người cô ra, khuôn ngực trắng nõn, vừa tay anh hiện ra trước mắt. Anh há miệng ngậm, mút hả hê đôi gò bồng kia, vừa ẩm ướt vừa nóng rực. Khuôn ngực căn tròn bị anh nhào nắn sinh ra khoái cảm tê dại. Dưới sự đùa nghịch của anh mà đôi gồ bồng ngày càng cao, hai hạt đậu ngày cang dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580467/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.