Thiên Phong vẫn tiếp tục hôn cô say đắm, hôn đến cổ Ngô Thục Nghi thì anh dừng lại “bây giờ ăn em trước, anh đói lắm rồi”. Thục Nghi biết không thể nào cản trở được nên cô phối hợp cùng anh, vòng tay qua ôm cổ và siết chặt anh. Hôn anh, hôn theo cách mà anh hôn cô. Tuy có hơi gượng gạo và chưa thành thục nhưng hành động của cô gây phấn kích cho Thiên Phong hơn, nụ hôn tuy vụng về nhưng anh rất thích.
Anh bế bổng cô lên giường, đặt xuống và đè lên người cô hôn từ môi đến mũi, anh di chuyển đến vành tai cắn cắn nhẹ, sau đó lại di chuyển đến hôn cánh môi cô luồn lách đầu lưỡi mình vào khoang họng cô. Bàn tay không ngừng vuốt ve thân thể mẫn cảm của Thục Nghi.
Thục Nghi bây giờ đầu óc trống rỗng, nhưng người ở trên mây, cô vặn vẹo liên tục. Anh giam cầm cô trong cơ thể thỏa thích làm những điều anh muốn, bỏ bờ môi hôn đến sưng lên anh đi chuyển xuống cổ, xương quai xanh và di chuyển xuống hai bầu ngực căn tròn vừa đủ so với Thiên Phong.
Thiên Phong từ từ cởi hết trang phục của cả hai, sau đó anh ngậm đầu ti đỏ hồng đang dựng đứng chờ anh, bàn tan xoa nhẹ bên còn lại.
“A…”Thục Nghi vặn vẹo thở gấp, phát ra tiếng rên đầy ma mị.
Anh tiếp tục hôn xuống bụng phẳng lì của cô, đầu lưỡi vòng quanh chiếc rún xinh nhỏ của Thục Nghi, ngón tay anh từ từ đưa vào hoa nguyệt mà miết nhẹ.1
“Ưm…”tiếng rên nhẹ nhàng”
“Thục Nghi! Em cứ rên thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580459/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.