Giờ ăn trưa Ngô Thục Nghi xuống phòng ăn dành cho nhân viên. Bước lại lấy khẩu phần ăn của mình và đi tìm chỗ ngồi.
“Thục nghi! bọn chị ở đây, qua ngồi chung.” Mọi người nháo nhào lên chỉ có một giọng nói rõ nhất réo gọi. Những người họ là đồng nghiệp cũ làm chung Thục Nghi lúc cô mới bước vào công ty chân ướt, chân ráo này.
Thục Nghi tiến vào, đặt thức ăn trên bàn và ngồi xuống thở dài.
“Sao rồi cậu đến làm thư ký cho sếp thấy ổn không?” giọng nói của Kiều An Ngọc bạn học chung đại học, chung nhà trọ và bây gờ chung cả công ty tò mò hỏi.
Thục Nghi thở dài, muỗng sắn sắn vào cơm mà không múc ăn chậm rãi nói “Hiện tại tôi cũng không biết như thế nào nữa, mà trước mắt tối nay tôi đi dự tiệc với sếp rồi”
“Vậy hả? Mới đó mà đã đi dự tiệc rồi. Chắc là cậu đang lo” Kiều An Ngọc tiếp lời.
“Đúng vậy, đó giờ tôi có đi dự tiệc mà rất ít, chỉ là những buổi tiệc nhỏ của thời Đại học hay đi với mọi người ở công ty mình, dù sao cũng toàn là người quen. Nhưng đi dự tiệc lớn, người giàu có nó như thế nào tôi không hình dung ra được và toàn là người lạ, tôi lại không quen biết ai ngoài Tổng giám đốc Tôi sợ mình có sai xót gì rồi ảnh hưởng đến công ty và sếp thì…tôi lo quá”. Giọng nói chậm chạm, mất đi tự tin.
Một người trong đó nói thêm “Thục Nghi lo là đúng rồi vì mấy lần chị nghe thư ký cũ của sếp than
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580450/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.