"Sẽ nhanh thôi nên anh ngoan ngoãn để không muộn giờ hẹn nhé!"
"Không! Tôi không muốn!"
Cảnh Thư liên tục đập vào người hắn nhưng cũng nhanh bị nụ hôn cuồng nhiệt kia làm cho mê muội.
Rất nhanh sau đó hắn cảm nhận rằng bảo bối trong lòng đã hoàn toàn bị cưỡng chế, hai tay hắn không giữ chặt cổ tay kia nữa mà dần mò vào trong áo tìm đến phần ngực mềm mại.
Cảnh Thư nhân cơ hội đó túm tóc hắn kéo ngược ra sau.
"Á Á Á, đau đau.!!"
Đây chính là cơ hội ngàn vàng để thoát khỏi miệng cọp nên Cảnh Thư dùng hết sức đẩy cái thân đang đè trên mình.
Hớp hải chạy đến cửa nhưng Hứa Minh Đường cũng chẳng vừa, hắn đã ôm chặt anh từ phía sau, dùng hai tay siết chặt lấy con mèo bướng bỉnh, không biết nghe lời này.
"Anh dám dùng thủ đoạn lừa tôi sao?"
"Ai thủ đoạn hơn ai hả? Cậu nghĩ tôi sẽ chịu phục tùng cậu chắc ?!"
"Vậy để xem đến khi nào thì anh kiệt sức!"
"Thả ra! Đồ khốn! Đừng giở trò với tôi!"
Hứa Minh Đường nghĩ rằng cứ ôm chặt Cảnh Thư như vậy, cứ mặc cho anh giãy giụa, dùng sức, chỉ một lát nữa anh sẽ mệt và lại ngoan ngoãn ngay thôi.
Nhưng mà hắn đã đánh giá anh hơi thấp.
Cảnh Thư giãy giụa một hồi vẫn không thể nới lỏng được vòng tay ấy nên đành phải vận hết sức còn lại dùng khuỷu tay huých mạnh vào bụng hẳn, cuối cùng hắn cũng chịu buồng ra.
Anh chỉ kịp nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-ha-ngoan-mot-ty-khong-duoc-a-/3605263/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.