Cảnh Thư nặng nề mở đôi mi lần nữa, cũng trưa rồi đấy.
Hồi bình minh anh đã tỉnh một lần rồi nhưng quá mệt nên lại thiếp đi. Li bì từ lúc đó tới tận bây giờ.
Rất không muốn nhớ đâu nhưng mọi chuyện tối qua cứ lần lượt kéo qua đầu anh như thước phim tài liệu, chân thực không sót một chi tiết nào.
Sau khi khóc lóc thêm một trận nữa thì hắn lại đè anh ra, mượn cớ an ủi để ịch ịch anh tiếp.
Cảnh Thư khẽ nghiêng đầu nhìn tên cầm thú vẫn đang ngáy khò khò này, có phải cậu ta chỉ thở và ch*ch thôi không? Sao lại có thể sung sức như vậy?
Hứa Minh Đường hiện tại nằm nghiêng về phía anh, tay hắn nắm lấy tay anh rồi yên vị trên bụng anh. Hắn há miệng, ngáy, ngủ rất ngon và chưa thấy có dấu hiệu sẽ tỉnh lại.
Cái bản mặt thỏa mãn ngay cả trong lúc ngủ kia làm anh rất bực bội. Suy cho cùng, người được lợi nhất vẫn là hắn.
Cảnh Thư không phải người tùy tiện. Và anh cũng là người rất chung thủy nên không có cái chuyện muốn là lên giường tập đánh vần hoặc thích thì dạng chân cho người ta múc vào.
Vậy mà chỉ trong ba ngày ngắn ngủi anh đã lên giường hai lần với người lạ. Mặc dù chỉ là sự cố nhưng nó đã phá vỡ hoàn toàn nguyên tắc sống của anh.
Cảnh Thư cũng là người quy củ nên anh rất ghét khi quỹ đạo sống thường ngày bị xáo trộn. Như mọi ngày anh sẽ dậy đúng giờ, tập thể dục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-ha-ngoan-mot-ty-khong-duoc-a-/3605250/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.