Cảnh Thư mệt mỏi đưa tay lên che miệng mà ngáp ngắn ngáp dài. Theo thói quen mà vươn tay, muốn căng cơ một chút cho giãn gân cốt ai mà dè tiếng ’rắc rắc’ giòn tan.
Ôi cái thân tôi.
Hôm qua, sau khi rời khỏi khách sạn, anh liền lập tức đi rút tiền gửi cho Diệp Thái. Xong xuôi là lết thân tàn về nhà.
Cảnh Thư vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ thiếp đi vì mệt. Li bì cả một ngày lúc tỉnh dậy thì mặt trời cũng sắp lặn.
Cái bụng anh đói meo vì cả ngày chưa ăn gì, đi ra quán ăn liền một lúc hai tô mỳ.
Vì tên cầm thú kia mà giờ giấc sinh hoạt của anh bị đảo lộn, vì hắn mà bây giờ anh phải xử lý một đống giấy tờ của ngày hôm qua và ngày hôm nay nữa đây.
Ngày hôm qua, những lúc tỉnh táo đều giống như cực hình vậy, nếu không phải do ngủ chắc anh sẽ chết vì bị cơn đau tra tấn mất.
Thật là đáng ghét cái tên họ Hứa đó. Mỗi lần bản mặt hắn xuất hiện trong đầu anh lại thấy sợ hãi, nổi da gà, tởn đến già.
Hậu quả hắn để lại thật khủng khiếp. Đến tận 2 ngày sau mà dư âm vẫn chẳng phai.
Phần eo của anh vẫn còn mỏi, mỗi lần di chuyển là lại thấy đau nhức.
Phần ngực bị hắn cắn mút đến sưng đỏ cả lên, hại anh mặc tận hai cái áo vì sợ sẽ bị lộ gì đó. Đùi trong cũng chẳng thua kém gì về khoản cắn, eo ơi nó cứ tím hết cả vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-ha-ngoan-mot-ty-khong-duoc-a-/3605245/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.