Sau hai tiếng tăng ca, Cảnh Thư lết cái xác xuống dưới văn phòng, phi thật nhanh ra bến xe buýt cơ mà số anh đen, chưa đến được nơi thì xe đã đi rồi.
Cuốc bộ về, ngẫm lại một ngày đã qua, Cảnh Thư không khỏi lắc đầu chán nản. Má nó chứ không chỉ ngày hôm nay đâu mà cuộc đời anh nó đen như nhọ nồi ấy.
Tên: Hà Cảnh Thư.
Tuổi: 26 tuổi.
Gia cảnh bình thường, từ quê lên phố, làm một công việc văn phòng tẻ nhạt, vất vả mà lương lại thấp.
Sống trong một phòng trọ rộng chưa đến 20m2, lại hay bị dột lúc mưa, hè thì oi nóng, đông cũng chẳng có lò sưởi.
Cho tới hiện tại trong tay anh không có một cái gì ngoài một tình yêu chân thành tha thiết với một cậu sinh viên nhỏ hơn mình 3 tuổi, Diệp Thái.
Anh và người đó gặp nhau lần đầu tiên là khi anh mới chân ướt chân ráo lên Bắc Kinh hoa lệ, một người chuẩn bị đi làm, một người chuẩn bị học đại học, lại từ nơi xa đến đây nên cũng nương tựa vào nhau, sống lâu thì dần phát sinh tình cảm.
Cảnh Thư rất yêu Diệp Thái, có thể gọi là mù quáng luôn và anh cũng biết rõ vấn đề đó. Hy sinh tất cả cho cậu ấy, làm mọi thứ cậu ấy yêu cầu, gần như nuôi cậu ấy suốt 5 năm đại học.
Anh nhẩm đếm lại một chút, hình như một tháng nay Diệp Thái chưa về nhà trọ gặp anh. Tin nhắn hay điện thoại cũng chỉ có vài cuộc, chủ yếu là anh nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-ha-ngoan-mot-ty-khong-duoc-a-/3605237/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.