Diệp Thu Đồng được tan làm sớm, vui vẻ vô cùng.
Cậu lập tức gọi cho Tạ Phi Triết.
Điện thoại vang lên rất lâu bên kìa mới bắt máy, Diệp Thu Đồng nói: “Phi Triết, ông chủ đột nhiên khai ân, cho nghỉ sớm, em đến tìm anh nha.”
Một lát sau: “Tạ Phi Triết mới đáp lại: “Nhưng anh nghe em nói bận, nên cũng sắp xếp thêm công việc, hiện tại anh không thoát được.”
Diệp Thu Đồng nghe vậy thì sững sờ.
Tạ Phi Triết hơi khàn giọng, thở dài: “Xin lỗi.”
Tâm trạng nhảy nhót của Diệp Thu Đồng nguội đi, cậu cười nói: “Sao lại xin lỗi chứ, là em có lỗi trước mà, do em lỡ hẹn trước.” Cậu làm bộ nhẹ nhàng nói: “Vậy để lần sau đi.”
Tạ Phi Triết chần chờ chốc lát: “Em chờ anh nửa tiếng, anh sắp xếp công việc xong sẽ đến tìm em.”
Vì một câu nói của Tạ Phi Triết, tâm trạng câu lại vui vẻ lên, ngoài miệng vẫn khách sáo: “Có gây trở ngại cho anh không, hay là thôi đi.”
Tạ Phi Triết gấp gáp “Em chờ anh”, lặp tức cúp điện thoại.
Diệp Thu Đồng vẫn chưa ăn cơm, đi đến trung tâm thương mại tìm một nơi ngồi xuống, yên lặng chờ đợi Tạ Phi Triết, muốn đợi y đến cùng ăn.
Nhiệt độ thấp, khí trời lạnh, nhưng Diệp Thu Đồng không vào quán, mà ngồi trên ghế tựa ven đường.
Thanh niên tùy ý duỗi đôi chân dài, dựa vào ghế, nhìn ngắm người đi đường, khuôn mặt tinh xảo như được vẽ ra, đôi mắt đen láy sáng ngời lóng lánh nước mùa xuân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-diep-lai-noi-xau-toi/2520941/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.