Đang lúc mọi người bắt đầu hi hi ha ha nói đến những chuyện thú vị trước đây, bỗng nhiên Triệu Tuấn Thanh mở miệng hỏi: “Thịnh Vĩ, em gái mày thật sự có bản lĩnh về phương diện này sao?”
“Đúng vậy.” Hàn Thịnh Vĩ gật đầu: “Nếu không phải gặp đúng loại chuyện này thì tao cũng không tin đâu.”
“Vậy không biết em ấy có thể bắt quỷ được hay không?” Triệu Tuấn Thanh lau mặt kể: “Tao giống như là bị quỷ bám lấy vậy, đi nhiều nơi cầu linh phù đều không dùng được, nếu có thể tao muốn mời em gái mày hỗ trợ bắt quỷ. Đương nhiên tao sẽ chuẩn bị thù lao thật tốt.”
Vì thế, Hàn Thịnh Vĩ đã gọi cuộc điện thoại đó cho Hàn Hướng Nhu.
Đến khi Triệu Tuấn Thanh nghe được Hàn Hướng Nhu đồng ý nhận việc này thì mới nhẹ nhàng thở ra, Đổng Lực Dương thấy sắc mặt của anh ta khó coi vội vàng rót ly trà nóng: “Người anh em, cuối cùng là mày gặp phải chuyện gì? Cùng anh em nói ra đi, xem chúng tao có thể giúp đỡ được gì hay không.”
Triệu Tuấn Thanh chua chát cười: “Chờ đại sư Hàn tới rồi cùng nói một thể, tao không muốn nhớ lại nhiều lần làm gì.”
Đổng Lực Dương vỗ vỗ bờ vai của anh ta, lại nhắc tới mấy chuyện vui vẻ để khấy động không khí náo nhiệt một lần nữa.
Đến 5 giời chiều, cả nhóm đặt xong phòng ăn, Hàn Thịnh Vĩ đã gửi định vị cho Hàn Hướng Nhu. Tiệm cơm này không quá xa tòa cao ốc Thần Huy, cả nhóm đợi hơn 20 phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-cua-toi-biet-bat-quy/2619263/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.