Bà Hà từ dưới lầu đi lên, nhẹ nhàng mở cửa phòng thì nhìn thấy cô đang ngồi trước gương nhìn vào vết thương trên lưng. Chiếc lưng trắng nõn nà này lại lấm tấm máu
Thấy có người đi vào cô vội kéo áo lên
- Bà ngoại
Cô không dám ngẩng đầu lên nhìn bà ấy
- Thanh Lam ngẩng đầu lên nhìn ta
Bà Hà ôm lấy cô nước mắt tràn ra
Để bà xem nào
Bà Hà nhìn vết thương trên lưng vô cùng xót xa, đứa trẻ do tự tay bà nuôi lớn, bà còn không nỡ đánh cô. Đứa trẻ tội nghiệp
- Đợi vết thương khô lại mới có thể thoa thuốc, con đừng lo sẽ không để lại sẹo
- Bà không mắng con sao
- Làm sao ta có thể trách con chứ! Đều tại tên khốn nạn đó
- Em bé cũng có rồi, cũng nên nhanh chóng kết hôn
- Bà ơi..con
Cô nắm lấy tay bà Hà muốn nói rằng “con không đồng ý hôn sự này” nhưng lại không thể mở miệng- Con nghỉ ngơi đi!
Bà Hà rời đi, thái độ này có vẻ là quá thất vọng về cô
Cô nằm trên giường chỉ có thể nghiêng sang một bên, toàn thân đau nhức. Nếu cô còn mẹ còn ba thì tốt biết mấy
Cô mơ mơ màng màng một hồi mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng ngồi ở ghế trước mặt. Cô dụi mắt tỉnh dậy là ông Hà
- Ô-ông ngoại
- Hừ! Còn biết gọi tiếng ông ngoại này
- Con xin lỗi
Ông Hà không lên tiếng, tay nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-cua-sep-co/3619394/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.