Sau một hồi ngắm nhìn ly nước ti*u, cô đã lấy hết can đảm để thử nó!
Một phút...hai phút.... năm phút trôi qua....
"Được rồi, dù gì cũng phải xem"
Cô chần chừ cầm lấy que thử thai lên, lấy tay che đi rồi lại hé mở ra xem "một vạch hay là hai vạch...Thanh Lam mày phải thật bình tĩnh...."
Cô như kinh hồn bạt vía không tin vào thứ trước mắt mình, là hai vạch. Vạch đỏ đậm lè sừng sững trước mặt cô
"Không thể nào....không thể nào có chuyện này được" Cô vò đầu bức tóc cầm lấy que thử thai mà đi về giường, tâm trạng khó tả chỉ có thể ôm gối gục khóc nức nở. Cô khốc đến kiệt sức, hai mắt đã sưng to...lúc này tâm trạng cũng đã ổn hơn hẳn
"Chỉ mới là một cục máu thôi" Cô xoa xoa chiếc bụng phẳng lì "Con ơi.con cũng đừng trách mẹ, mẹ cũng không còn lựa chọn nào khác... một là con rời xa, hai là mẹ con ta đều phải chết"
Thanh Lam không còn rơi nước mắt nữa, khoảng thời gian lúc nảy cô đã suy nghĩ rất kĩ, cô thật sự không còn lựa chọn nào khác, cô không muốn mất đi sự nghiệp tương lai... lại càng không muốn chết dưới tay ông ngoại mình, bị người đời đồn thối như mẹ cô.
Mở điện thoại lên, bây giờ là 3h sáng, cứ xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Cô thản nhiên mở laptop chuẩn bị tài liệu cho cuộc gặp đối tác sáng nay, vốn dĩ hôm trước cô đã có cơ hội gặp và giải thích với bên phía đối tác nhưng không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-cua-sep-co/3586132/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.