Thanh Lam đánh một giấc đến chiều, mơ hồ tỉnh dậy, trầm tư suy nghĩ một hồi vô thức mở điện thoại lên nhắn tin cho Cố Đình Cảnh, nhưng lại quên mất cô không có số của hắn dành phải hẹn khi khác gặp mặt vậy
Cô đi rửa mặt cho tỉnh táo rồi nhanh chóng chạy xuống bếp để phụ bữa tối cùng với bà Hà. Vừa bước xuống lầu một mùi hương thơm phức ập vào mặt cô " wao, con lại chậm một bước rồi, lại để bà ngoại phải vất vả nữa rồi"
Nói rồi cô đi đến xóa bóp bả vai cho bà ấy
"Con đấy, sao không ngủ thêm một chút nữa, ta thấy con vẫn còn rất mệt mỏi đấy" Bà Hà
"Không sao đâu bà ạ, để con bưng phụ bà một tay" Thanh Lam mau lẹ đi lấy chén đũa, dọn thức ăn ra bàn
"Thanh Ly đi làm về rồi chứ bà, con lên gọi chị ấy một tiếng"
"Không cần phiền phức như vậy, nó tự biết đường xuống mà ăn"
Ông Hà từ trên lầu cũng trở xuống, trên tay còn cầm theo một tờ báo. Sở thích của người lớn tuổi đều là như vậy sao, cô thầm nghĩ trong bụng.
"Ấy, hai bà cháu đã dọn ra hết rồi cơ à. Vậy thì ta chỉ việc hưởng lộc ăn thôi ha ha" Ông Hà kéo ghế ngồi vào bàn
"Đây con múc cơm cho hai người, à đúng rồi chúng ta không đợi Thanh Ly xuống sao"
"Không cần đâu, nhà này khi nào ăn cơm lại phải chờ đợi, trầu chực người khác" Biết Thanh Ly đã xuống lầu ông cố tình lớn giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-cua-sep-co/3586116/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.