Thanh lam cuối cùng đã tỉnh dậy bây giờ cô đã tỉnh táo rất nhiều, đương nhiên cô nhớ rõ mồn một những chuyện bản thân đã trải qua. Lúc này trời cũng đã chập tối, Trương Miều Di đang ở dưới lầu chuẩn bị bữa tối cho cô. Cô chợt nhớ ra mấy ngày nay mình vẫn chưa về nhà, vẫn chưa báo với ai một tiếng nên vội vàng chạy xuống lầu tìm điện thoại
Vừa bước xuống cô đã bắt gặp Cố Thừa Trạch, ánh mắt cô bây giờ nhìn hắn rất tự nhiên lại còn thơ ngây như những ngày đầu mới làm việc cho hắn, không con sự phẫn nộ u ám trong đó nữa, cô vội quay đầu hơi gượng gạo mà chào hắn “Chào sếp Cố”
Hắn đang ngồi đọc báo thì ngẩng đầu lên có vẻ hơi bất ngờ với thái độ của cô, cô đã khỏi bệnh hẳn rồi, quả là thần kì. Hắn gật đầu “ừm” một tiếng, ánh mắt hắn hiện lên vài phần ấy náy
Cô bước ra ngoài nhìn ngó xung quanh tìm xe của Cố Thừa Trạch “A, thấy rồi”. Cô nhanh chống tìm túi xách của mình, may là xe hắn không khóa cô đã rất nhanh tìm được, mở điện thoại lên cô thấy vô số cuộc gọi nhỡ từ nhà gọi đến, màn hình điện thoại tối sầm lại “ khỉ thật, lại hết pin ngay lúc này” Cô lại vội vàng bước vào nhà để tìm mượn cục sạc
Lúc này trong bếp, Trương Miều Di cũng đã chuẩn bị xong đồ ăn sáng, đừng nghĩ cô ta là tiểu thư lá ngọc cành vàng mà không biết dộng tay động chân vào mấy việc này nhé. Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-cua-sep-co/3586110/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.