Phục vụ không dám ở lại lâu, tóm lại bàn tán sau lưng ông chủ của mình cũng không tốt lắm.
Anh ta cúi người, cầm khay rời đi.
Hai người bắt đầu dùng bữa.
Từ hai năm trước đến đảo Nham Lai, mỗi ngày thể lực bị tiêu hao quá lớn, nên Cửu Lộ trở nên ăn rất nhiều, cũng không kén ăn như trước kia. Vẫn gầy như vậy, nhưng lại khiến người ta cảm thấy rất rắn chắc khỏe mạnh.
Lương Húc thu lại ánh mắt: "Nhà hàng này hương vị khá ngon."
Tâm trí Cửu Lộ đặt trên đồ ăn, gật gật đầu: "Cũng được."
"Lần này khi nào cậu đi?" Cô hỏi.
"Hôm nay tớ ở lại trên đảo ở một đêm, sáng mai còn phải đến Nam Châu tiếp tục tham gia hội nghị, ba ngày sau về Tề Vân."
"Lần này nhớ mang chút đặc sản về nhé."
Lương Húc không đáp lại, đặt thìa xuống tìm từ giải thích: "Nếu không có gì thay đổi, bọn tớ chắc chắn sẽ thuận lợi lấy được hạng mục Nam Châu, tớ...... Tớ định xin tổng bộ điều về đây."
Động tác Cửu Lộ dừng lại: "Cậu ở Tề Vân không phải đang rất tốt sao?"
"Không còn cách nào khác, tớ có vướng bận." Giọng anh ấy rất nhỏ, tự giễu cười cười.
Lý Cửu Lộ rũ mắt, không nhanh không chậm đút thức ăn vào miệng, lời nói kia của anh không được cô đáp lại, không biết do cô không nghe thấy hay là giả vờ không nghe thấy.
Lương Húc: "......"
Im lặng một lát, anh trịnh trọng nói: "Thật ra tớ đã trình đơn xin lên rồi."
"Nam Châu quá nóng, cậu có chắc mình thích ứng được không."
Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kinh/579225/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.