Dịch: Tiểu Băng
Tô Trường An sững người, nhìn người trước mắt thật lâu như đây là lần đầu tiên biết về y.
Sau đó hắn chắp tay, trang trọng hành lễ với y.
"Không cần biết trước nay chúng ta gút mắc như thế nào, ngày hôm nay, Trường An thụ giáo.”
Tần Bạch Y gật đầu xem như đáp lại, sau đó cầm chén trà lên nhấp một ngụm.
Tô Trường An ngồi yên, không hề có ý định rời đi.
"Còn có chuyện gì sao?" Tần Bạch Y đặt chén trà xuống, nhìn Tô Trường An.
Tô Trường An im lặng một lúc lâu, sau đó ngẩng đầu lên.
Hắn hỏi: "Ngươi có hối hận không?"
Ánh mắt của hắn trở nên lạnh lùng, thanh tịnh trong vắt, trong mắt ẩn chứa đao kiếm.
Tần Bạch Y ngẩn người, mặt hiện dị sắc.
Nhưng dị sắc ấy rất nhanh biến mất. Y hiểu Tô Trường An đang muốn hỏi mình cái gì.
Là hỏi về bảy đại Tinh Vẫn Thiên Lam đã uổng mạng, hỏi về những dân chúng Trung Nguyên bị tàn sát, trăm vạn sinh linh thành Kiến Nghiệp đã hóa thành vong hồn.
Nhưng câu hỏi lần này không giống như chất vấn, mà giống như thăm dò.
Tô Trường An muốn hiểu rõ, rốt cuộc là y dựa trên lòng tin nào mà có thể khiến lòng y trở nên cứng rắn đến mức sẵn sàng hi sinh muôn dân trăm họ và Thủ Vọng giả như vậy.
Tần Bạch Y im lặng rất lâu, y đứng dậy nhìn ra ngoài xa.
Cuối cùng, y thở dài ung dung nói: "Ta không tìm ra được cách xử lí nào tốt hơn.”
Một câu trả lời đơn giản, nhưng lại làm lòng Tô Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579940/quyen-8-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.