Dịch: Tiểu Băng 
Trường An đêm qua có một trận tuyết nhỏ, đường sá trong thành giờ toàn là tuyết. Cũng có lẽ vì trời chuyển lạnh, người đi lại trên đường Chu Tước thưa thớt hẳn đi, nhưng trong các tửu quán thì vẫn khách khứa chật ních. 
Mọi người ngươi tới ta đi, ồn ào bàn tán dị tượng ban đêm mấy hôm trước. 
Dân thường làm sao biết chuyện gì đã xảy ra, làm sao biết lẽ ra thế giới này đã thay đổi! Họ chỉ kiếm cho có đề tài bàn tán mà thôi, nói xong là quên. 
Nhưng Thiên Lam viện lại chìm trong bầu không khí u ám. 
Du Mục Cổ quét tuyết trong sân, đang quét thì nhớ ra một chuyện, y dừng tay, quay đầu nhìn về phía căn phòng đóng chặt cửa trong căn viện nhỏ thở dài. 
Cái viện nhỏ này trông rất là bình thường. 
Nó chẳng là gì so với những ngôi nhà to cửa rộng của thành Trường An, nhưng ở trong viện đó hiện giờ đang có một người đang nằm – một người nam nhân quyết định sự tồn vong của thiên hạ. 
Tô Trường An được Tần Bạch Y mang về Thiên Lam viện đã tám ngày rồi. 
Thân thể của hắn đã được liên tục kiểm tra, hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng hắn vẫn mãi ngủ say không tỉnh lại. 
Du Mục Cổ không biết ngày đó đã xảy ra chuyện gì. 
Nhưng sư tôn, sư thúc của y và các Tinh Vẫn tới Thiên Lam làm khách đều không trở về. Chỉ có mấy người trở về mà thôi, người nào cũng có thương tích. Ý nghĩa của điều này là gì, đương nhiên ai cũng hiểu. 
Các đệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579922/quyen-8-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.