Dịch giả: Tiểu Băng
Thần Mộ tối tăm được một bầu trời đầy sao chiếu sáng nguy nga lộng lẫy.
Ngay cả Hạ Hầu Hạo Ngọc cũng phải ngừng lại, ngẩng đầu lên nhìn ánh sao sáng rực lấn át cả màu huyết quang trong mười sáu con mắt của y.
Y kinh ngạc nhìn bầu trời sao.
Đây nhất định là một ngày phải được ghi vào sử sách.
Các anh linh bị nhốt cả vạn năm bước ra khỏi Tinh Hải, đi ra khỏi lồng giam.
Những vì sao kia tựa như có linh tính, không ngừng lấp lánh, chiếu ánh sáng tới từng ngóc ngách nhỏ nhất.
Tất cả sinh linh trên đời đều ngừng việc đang làm, ngẩng đầu lên ngắm bầu trời sao dày đặc.
Cảnh đẹp tuyệt trần ấy khiến mây trôi bất động, khiến muôn thú im tiếng, khiến sông ngòi dừng lại, khiến cả thế giới đều lặng im.
Nhưng không phải ai cũng muốn chuyện như thế này xảy ra.
Ví dụ như, Hạ Hầu Hạo Ngọc. Trong đầu y lại vang lên tiếng ác ma nỉ non.
"Thứ này không thuộc về thế giới của ngươi, bọn chúng đều phản bội ngươi, thế giới của ngươi là ở trong hư không vô tận, là hủy diệt vĩnh hằng!"
Huyết quang lại rực lên trong mắt Hạ Hầu Hạo Ngọc.
"Thế giới của ta là ở trong hư không vô tận, là hủy diệt vĩnh hằng?"
"Đúng, cho nên ngươi mới là thuộc về thế giới của chúng ta. Đi, hủy diệt tất cả thứ đó đi, khiến chúng ta được sống lại từ trong cõi chết, để cho Đế Quân hàng lâm xuống nơi này!"
Ác ma tiếp tục đầu độc y.
Chút tính người ít ỏi còn lại trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579908/quyen-8-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.