Dịch: Tiểu Băng 
Tư Mã Hủ bỗng nhiên xuất hiện, đương nhiên làm cho mọi người khó hiểu và nghi ngờ. 
Dù từ lúc tới, lão ta luôn tỏ vẻ đứng về phe họ còn kiên nhẫn giải thích cách mở rộng Tinh Hải cho họ. 
Nhưng nhớ tới sự ngang ngược lâu nay của lão ta, mọi người vẫn không thể bỏ hết nghi ngờ. Họ cảm thấy hành động này của Tư Mã Hủ nhất định có âm mưu gì đó, nhưng bây giờ tình thế nguy cấp họ không còn tâm tư để ý tới chuyện đó. 
Nên khi Tư Mã Hủ nhổ ra một chữ ‘ta’ này, mọi người vô cùng kinh ngạc. 
Ai nấy đều không tin nổi, cả nửa ngày cũng không thốt nên lời. 
Cuối cùng vẫn là Tô Trường An là người tỉnh hồn lại trước nhất. 
"Vì... Vì sao...?" Hắn khó nhọc lên tiếng. 
"Ngươi chỉ cần làm việc ngươi phải làm, đừng để ý tới ta." Tư Mã Hủ lắc đầu, sau đó nói với mọi người: "Việc này không nên chậm trễ, bắt đầu đi." 
... 
"Đi thôi." Ai đó lên tiếng. 
Giọng nói nhỏ xíu như muỗi kêu, nhưng lại làm Tô Trường An giật thót. 
Mọi người thấy hắn như vậy, tuy không đành lòng nhưng cũng đành chịu. 
Từng làn ánh sáng từ người họ bốc lên, những vì sao trên trời cũng hô ứng với họ. 
Tám người thiêu đốt sinh mạng của mình để tới Tinh Hải. 
Quá trình đó diễn ra không lâu nhưng đối với Tô Trường An lại chẳng khác gì kéo dài cả vạn năm. 
Hắn trơ mắt nhìn họ tự sát mà không biết làm sao. 
Khí tức của mọi người tiêu tán, họ dần hóa thành ánh sao. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579905/quyen-8-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.