Dịch: phuongkta1
Biên: Đình Phong
"Đi." Hạ Hầu Hạo Ngọc ở phía trên ngai vàng nói ra, bên trong thanh tuyến cũng không cao vút lại lôi cuốn lấy một cỗ uy ngiêm Đế Vương mà thường nhân khó có thể bắt chước. Đó là giọng điệu mà người bề trên mới có thể nói ra, mà Hạ Hầu Hạo Ngọc hiển nhiên là một người trong đó.
Nhìn ra được, y rất thích thú quá trình như vậy.
Bất kể là tra tấn Tô Trường An, đùa bỡn ở trong tay mình vẫn còn bày mưu nghĩ kế hay cảm giác hiệu lệnh nghìn quân cũng khiến cho y cảm thấy một hồi sung sướng ở sâu trong nội tâm.
Đây mới là chuyện một vị Đế Vương phải làm.
Cao cao tại thượng, được quyền ban sống chết.
Mà theo y ra lệnh một tiếng, những ác linh kia biến thành tướng Huyết Linh vào lúc đó liên tục gào rú một hồi, rồi sau đó giống như mũi tên rời cung ùn ùn đánh tới Tô Trường An.
Số lượng của bọn chúng thực sự cực kỳ lớn, thế cho nên trong nháy mắt mà bọn chúng công kích đến, thân ảnh Tô Trường An cứ như vậy bị bọn chúng bao phủ, tìm không được một chút dấu vết.
Tô Trường An đối mặt với đại quân khí thế rào rạt này trong lòng trầm xuống, nhưng sắc mặt lại trấn định như cũ.
Hắn chậm rãi nhắm lại hai con ngươi, khí tức toàn bộ người vào lúc đó đều thu lại.
Hắn lại giống như lão tăng nhập định cúi đầu xuống, tất cả mọi chuyện xung quanh vào một khắc này dường như không hề liên quan gì đến hắn.
Nhưng đám tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579852/quyen-7-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.