Dịch giả: phuongkta1
Biên: Đình Phong
Cũng không biết sau khi ngủ say trong bao lâu, Tô Trường An rốt cuộc mở hai mắt ra.
Hắn phát hiện dường như mình đang nằm trên một chiếc giường.
Một chiếc giường không lớn, lại rất thoải mái dễ chịu.
Đầu của hắn còn có chút chóng mặt, dường như vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn thương thế.
Thương thế của hắn thực sự nặng, linh lực hao hết, thân thể bị thiên lôi đập nện, sức sống hầu như đoạn tuyệt, nếu như không có những vong hồn thành Lai Vân dùng thân hỗ trợ ngăn cản, lại có Nhược Mộc vì hắn rót vào sức sống cuồn cuộn không dứt, chỉ sợ hắn đã sớm thân tử đạo tiêu. Dù như thế, tình huống cơ thể hắn giờ phút này vẫn không thể coi là lạc quan, nhưng có được Nhược Mộc, chỉ cần không chết, khôi phục chính là chuyện sớm hay muộn.
Nghĩ đến những thứ này, Tô Trường An có chút khó khăn mở ra hai mắt, thời gian dường như đang giữa trưa, ánh mặt trời ngoài cửa sổ có chút chói chang đâm vào mắt khiến hắn thấy đau, phải híp lại hai con ngươi đã mở ra, dùng chuyện này đánh giá tình huống bên trong gian phòng mình.
Có một người, đang đi tới đi lui trong phòng, dường như đang chơi đùa thứ gì đó.
Nam nhân, tuổi tác hơn bốn mươi, dáng người có chút mập mạp, lưng cũng đã còng xuống, dường như còn chịu tổn thương, đi đứng có chút khập khiễng.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Tô Trường An đối với người trong phòng.
Người nam nhân kia dường như vẫn chưa nhận ra Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579840/quyen-7-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.