Dịch giả: phuongkta1
"Ngươi muốn nói với ta chuyện gì?" Có lẽ bởi vì ngày chết tới khiến Hạ Hầu Minh bình tĩnh lại.
Y đỡ lấy uy áp vô biên từ trong cơ thể Tô Trường An phát ra, cắn răng đứng lên.
Y dù sao cũng là Hoàng Đế Đại Ngụy, có quật cường và ngạo khí của mình.
Mang theo chấp niệm như vậy, y khua lên tất cả dũng khí trong người mình, đối mặt với ánh mắt Tô Trường An.
Phản ứng như vậy ngược lại có chút vượt quá dự liệu của Tô Trường An.
Hắn đánh giá thiếu niên trước mắt này, y thẳng lưng, ngẩng đầu mình lên. Giống như võ sĩ chịu chết, hoặc như là cỏ dại bên cạnh ruộng lúa mạch. Dũng cảm nhưng lại tầm thường.
Thật giống như chính bản thân mình
Trong lòng hắn thở dài một hơi: người, cuối cùng đều phạm sai lầm.
"Đi thôi, tới võ đài với ta." Tô Trường An nói ra.
Hạ Hầu Minh sững sờ, nhưng sắc mặt bỗng nhiên lại trở nên trắng bệch.
"Ta là Hoàng Đế Đại Ngụy, nếu như ngươi muốn giết ta là được! Nếu muốn làm nhục ta trước mặt mọi người, đừng hòng!" Hạ Hầu Minh lớn tiếng quát, thanh tuyến non nớt lại quật cường vang vọng qua lại trong cung điện to lớn này.
Tô Trường An nghe vậy lại sững sờ.
"Làm nhục?" Hắn không hiểu vì sao mà hỏi.
Có lẽ là trong lòng phẫn nộ làm cho Hạ Hầu Minh tạm thời quên chênh lệch giữa y và Tô Trường An. Y cười lạnh một tiếng, nói: "chẳng lẽ không đúng sao? Ngươi vừa về tới, trong mắt tướng sĩ ba quân đã không còn một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579830/quyen-7-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.