Dịch giả: alreii
Nơi bầu trời xa xôi vô tận có một tòa Thiên Môn.
Đó là chỗ giao nhau giữa nhân gian và thiên giới.
Là cửa vào cũng là cửa ra.
Là bình phong giam cầm, cũng là pháo đài phòng ngự.
Mà bên ngoài Thiên Môn đó có một tòa cung điện trôi lơ lửng trên mây trắng.
Tòa cung điện kia nguy nga tráng lệ, xanh vàng rực rỡ.
Có tiên hạc thần điểu vờn quanh, cũng có Phạm âm Thần xướng* quanh quẩn.
*Phạm Âm Thần Xướng: âm thanh của Phật
Đó là tiên cảnh, là nơi ở của Thần, cũng là tẩm cung của Thiên Nhân.
Lúc này, trong một đại điện nào đó của tòa cung điện, chín thân ảnh đang ngồi xếp bằng thành hình tròn.
Trung tâm nơi được bọn họ vây quanh là một luân bàn vàng kim cực lớn, luân bàn vàng kim kia mơ hồ để lộ ra kim quang chân thật, phía trên lại phản chiếu ra từng hình ảnh một, mà những hình ảnh này lại là chuyện đang xảy ra bên ngoài quận Gia Hán dưới hạ giới.
Lúc này trên hình ảnh kia chiếu ra một thiếu niên đang tắm trong ánh sáng vàng kim, hai cánh tay của hắn giang ra, kim quang chiếu xuống, chín thân ảnh giống hệt chín thân ảnh đang ngồi xếp bằng ở nơi này lại bị đốt cháy chết toàn bộ ở trong kim quang kia.
Mà lúc này, chín thân ảnh ngồi xếp bằng như bị trọng thương, sắc mặt tái nhợt, miệng phun máu tươi, thân thể tê liệt ngồi trên sàn. Sau một hồi lâu thì chín người này như mới phục hồi lại tinh thần từ trong cảnh ngộ đó, bọn họ liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579787/quyen-7-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.