Dịch giả: phuongkta1
Mọi người rời đi, để cho Quách Tước một mình nghỉ ngơi thật tốt.
Chờ mọi người ra khỏi cửa phòng, đầu lông mày Quách Tước chợt nhăn lại.
Gã đưa tay ra, cúi đầu nhìn xem hai tay của mình, thở dài một hơi.
Một hơi thở kia rất dài.
Mang theo thật sâu bất đắc dĩ cùng mệt mỏi.
Thấy được tương lai có đôi khi cũng không phải là chuyện tốt, nếu như có thể chọn, gã thà rằng không có sức mạnh này.
Có lẽ, tiếp tục làm Quách Tam gia, một người không có phiền não, cả ngày ngợp trong vàng son, cũng thoải mái hơn nhiều so với làm Tinh Vẫn.
Gã không nói với Tô Trường An, Thần tính Chân Thần trên người Tô Chiếu cũng không phải là người nào đó để lại cho nàng đấy, đó là đồ vật bẩm sinh của nàng. Gã cũng không nói với Tô Trường An, gã đi tới Tinh Thần các không phải là vì tìm kiếm đồng minh, mà muốn bóp ngọn nguồn tất cả chuyện này chết trong trứng nước.
Nhưng gã đã thất bại.
Mọi chuyện vẫn như cũ giữ lấy quỹ đạo vốn có của nó chậm rãi tiến lên, không thể nói may mắn hay bất hạnh, nhưng trong lòng gã lại không hiểu được cảm thấy một hồi nhẹ nhõm.
...
Lần thứ sáu, trận thi đấu giữa đệ tử bảy tộc và quân Tây Lương sắp mở ra.
Song phương giờ phút này chia làm hai bên, trận địa đều đã sẵn sàng đón quân địch, một cỗ sát khí nghiêm túc cùng lúc đó tràn ra.
Khí tức quanh người quân Tây Lương cô đọng, âm lãnh trang nghiêm.
Đệ tử bảy tộc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579755/quyen-7-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.