Dịch giả: cocaram
Biên: Đình Phong
Khi Tô Trường An trở lại trạch viện Sở gia thì trời đã gần tối.
Tất cả hành động hôm nay của hắn sớm đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ thành Kiến Nghiệp.
Người Sở gia vốn vô cùng quan tâm tự nhiên cũng biết những việc này. Khi thấy Tô Trường An trở về, ánh mắt người Sở gia nhìn hắn so với lúc trước thì thêm vài phần nóng bỏng, nhưng cũng khó tránh thêm vài phần sợ hãi.
Tô Trường An sớm dự đoán những biến hóa này, hắn đương nhiên không thèm để ý đến, quay đầu lại phân phó hai huynh đệ Sở gia triệu tập tộc nhân vào giờ Hợi tập hợp tại đại điện. Sau đó hắn một thân một mình đi về hướng chỗ ở của Hoa Phi Tạc.
Khi hắn đẩy cửa phòng đi vào, cảnh tượng lọt vào tầm mắt khiến hắn hơi sững sờ.
Hoa Phi Tạc nửa nằm nửa ngồi trên giường, La Ngọc Nhi vốn đáng lý đang chiếu cố Hoa Phi Tạc giờ lại nằm trong lòng y chìm vào giấc ngủ.
Thanh âm mở cửa của Tô Trường An làm cho Hoa Phi Tạc đang trong trạng thái thần du vật ngoại thanh tỉnh trở lại, y ra dấu ý nhắc Tô Trường An đừng lên tiếng. Tô Trường An ngầm hiểu, hắn cất nhẹ bước chân đi đến chiếc bàn trong phòng, tự rót cho bản thân một ly trà rồi ngồi xuống.
Hoa Phi Tạc nhẹ nhàng chuyển người đứng dậy, động tác của y cực kỳ chậm chạp đồng thời cũng cực kỳ ôn nhu, dáng vẻ vô cùng lo lắng sợ vô tình đánh thức bóng dáng đang ngủ yên trong lòng mình.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579734/quyen-7-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.