Dịch giả: alreii
Đợt sóng cao trăm trượng kia gào thét lao tới.
Lực lượng cuốn theo đủ để phá núi mở đất, san bằng bình nguyên.
Mà đợt sóng này lại không chỉ là đợt sóng đơn giản như vậy.
Lúc đợt sóng này nổi lên thì Tô Trường An đã nhận ra được linh lực được bao quanh trong đó to lớn chừng nào.
Hắn không dám khinh thường, ngay lập tức đã rũ mắt, trong lòng khẽ động, ba ngàn kiếm linh liền đáp lại hóa thành dải sáng, bắt đầu điên cuồng vây quanh thân thể hắn.
Vào lúc đó khóe miệng Cố Minh Nghĩa hiện ra một nụ cười tàn nhẫn.
Một chiêu này tất nhiên lão đã dùng toàn lực, lực lượng chứa trong đó cũng đủ để khiến bất kỳ tu sĩ nào dưới Tinh Vẫn nuốt hận tại chỗ.
Dù là Tô Trường An khác biệt với người khác, dù là hắn mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng hắn vẫn không phải là Tinh Vẫn.
Dưới một chiêu này dù là may mắn còn sống thì sợ cũng chỉ còn thoi thóp mà thôi.
Về điểm này chí ít Cố Minh Nghĩa cho rằng là như vậy.
Oành!
Mà vào lúc này, con sóng lớn mạnh đó cuối cùng đã đến trước người Tô Trường An.
Sóng lớn cuồn cuộn mang theo linh áp hào hùng tuôn trào về phía thân thể Tô Trường An, mỗi lần vỗ đến đều giống như có cảm giác núi đè nặng ngàn vạn.
Dù chỉ là sức lực thuần túy thì nước sông này cũng đã đủ khiến phần lớn tu sĩ Vấn Đạo cảnh nuốt hận.
Nhưng hiển nhiên Tô Trường An lại thuộc về phần nhỏ kia.
Một luồng sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579725/quyen-7-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.