Dịch giả: Tiểu Băng
Gương mặt Cổ Phương Thiên đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Tà lực đang vận chuyển lưu loát bỗng bị khựng lại, gương mặt âm lãnh trắng nhợt đi.
Thế công của Cổ Phương Thiên ngừng lại.
"Tại sao lại như vậy?" Cổ Phương Thiên bật thốt, tà lực đầy trời tự nhiên không ngừng tản đi, đất trời đè tới một uy áp mạnh mẽ, muốn trục xuất Tà Thần ra khỏi nơi này, nghiền nát nó.
Tô Trường An càng thêm vui vẻ.
Hắn đứng thẳng lên, linh áp tỏa ra, bao phủ lấy Cổ Phương Thiên.
"Cái thế giới này thật không tốt.”
Tô Trường An nói, bước ra một bước.
"Đúng như Cổ bá phụ nói, người thiện lương, rất khó tồn tại.”
"Nhưng mà trên đời này lại luôn có những người như vậy, dù thân ở trong hắc ám, dù bị Tà Thần ăn mòn, nhưng trong đáy lòng vẫn luôn giữ lại được một phần lương tri.”
Cổ Phương Thiên đã hiểu được ý tứ trong lời nói của Tô Trường An.
Gương mặt ông càng thêm vẻ không sao tin được.
"Không thể nào. Hắn rõ ràng đã hoàn thành nhiệm vụ ta giao, linh hồn của hắn đã đầy tà niệm, làm sao lại sai được?" Cổ Phương Thiên không tin, đưa hai bàn tay ra trước mặt để nhìn.
Nó cảm nhận được sức mạnh hùng hồn trong cái cơ thể này đang yếu đi nhanh chóng, đang bị sức mạnh của trời đất nơi đây làm cho tan rã.
"Đúng không?" Tô Trường An hỏi ngược lại, tiếp tục tiến tới, kiếm giơ lên. Ba ngàn linh kiếm dưới đất reo vang, bay lên đỉnh đầu hắn, lấp lóe ánh sáng, chỉ thẳng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579711/quyen-6-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.