Dịch giả: Tiểu Băng
Trong phòng.
Đốt nến đỏ.
Bên ngoài gió tuyết mãnh liệt, nhưng trong gian phòng tồi tàn tan hoang này lại ấm áp lạ thường.
Cổ Tiễn Quân nhìn thiếu niên nhắm mắt nằm trên giường mà hoảng hốt.
Cô nhớ năm đó lúc mới gặp gỡ, gương mặt mộc mạc của hắn, nhớ tới đao mang ở U Vân Lĩnh.
Nhớ tới thân ảnh đẫm máu ở Lam Linh trấn, bóng hình trong hắc ám vô tận, nhớ tới cái ao tràn ra đầy hoa sen.
Cô vừa ngượng, vừa có chút không cam lòng.
Nhưng cuối cùng, ánh mắt của cô trở thành dịu dàng.
Má cô ửng đỏ.
“Ai.” Cô thở dài, đi về phía Tô Trường An.
Cô khẽ run, mặt đỏ rực.
"Huynh là đồ đáng chết.” Cô nhẹ giọng trách, đưa tay lên dây cột áo bên hông.
Sắp cởi dây, cô nhớ ra một chuyện, vội dừng lại, chạy tới, thò tay vào trong áo Trường An, lục lọi một hồi.
Trong áo Tô Trường An vang lên tiếng kêu nho nhỏ.
Cổ Tiễn Quân đỏ mặt vì giận, tay cô đã túm được một thứ, lôi nó ra.
Là một con rắn nhỏ!
Là Đằng xà, nó đã thừa cơ lúc Cổ Tiễn Quân ôm Tô Trường An rời đi, chui lại vào trong áo hắn.
Nếu không phải mình phản ứng nhanh, đã bị cái con Đằng xà già mà không kính này chiếm được tiện nghi! Cổ Tiễn Quân bất chấp thân phận tôn quý và tu vi kinh người của Đằng xà, vận sức, ném nó ra ngoài cửa sổ.
Cổ Phương Thiên và Tô Thái cầm hồ lô rượu bị Cổ Tiễn Quân ném ra, chán nản ngồi ngay ngoài bậc thang cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579693/quyen-6-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.