Dịch giả: Tiểu Băng
Đàn ông ấy mà, một khi có thêm ít tuổi, trong lòng sẽ có một số việc khó mà quên được.
Họ đều nhớ tới thời còn nhỏ nhít, trẻ trung.
Tưởng tượng được phong tước làm quan, tưởng tượng được lưu lạc giang hồ.
Nhưng sự thật và mộng tưởng, là hai chữ hoàn toàn khác biệt, cách nhau cả ngàn dặm.
Sau nhiều lần vấp phải trắc trở, bản thân sẽ hoàn toàn thay đổi.
Con người chính là như vậy, trong lúc lơ đãng lại biến cái bộ dáng mà bản thân ghét nhất.
Tô Thái hồi còn bé chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành tửu quỷ.
Cổ Phương Thiên hồi còn bé chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải chịu uất ức như thế này.
Cổ Phương Thiên mượn hơi rượu, kể lại những chuyện có liên quan tới Tô Trường An, Tô Thái tới lúc này mới biết được thằng con mình rốt cuộc là một người như thế nào. Nếu là bình thường, hẳn ông sẽ uống ừng ực cả vò rượu rồi lớn tiếng bảo con * nó, Tô Thái ta quả thực là người không tầm thường.
Nhưng bây giờ con của ông sinh tử chưa biết, ông chỉ biết thầm tự trách mình làm cha mà vô dụng, ngoài uống rượu thì chẳng còn biết gì khác, không giúp đỡ được con cái gì.
Cổ Phương Thiên, là Hầu gia, tu vi Vấn Đạo còn không giúp được kia mà!
Nên Tô Thái thấy khổ trong lòng.
Hai chữ Vấn Đạo ai nghe cũng phải gật gù thán phục, nhưng chỉ có Cổ Thiên Phong mới biết, để đạt tới cái cảnh giới này, ông đã tiêu hao bao nhiêu tài nguyên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579676/quyen-6-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.