Dịch giả: Tiểu Băng
Hạ Hầu Hạo Ngọc cầm hồ lô bỏ đi.
Tô Trường An không phải không muốn giữ y lại, nhưng tốc độ của y nhanh quá, Tô Trường An không bắt kịp. Y muốn đi, là vèo một phát đã đi mất, để lại Tô Trường An sững người.
Mọi chuyện thì ra phức tạp hơn hắn nghĩ.
Hạ Hầu Hạo Ngọc vẫn còn sống, chuyện này Tô Trường An sớm đã đoán trước.
Nhưng hắn không ngờ người kia lại dùng phương thức này để sống.
Vậy còn Thất hoàng tử điện hạ ở đâu?
Đã bị y cắn nuốt linh hồn, hay là người khác nữa?
Hạ Hầu Lân dù sao cũng là con ruột Hạ Hầu Hạo Ngọc, không thể có phụ thân nào nhẫn tâm với con mình như thế.
Nhưng nghĩ lại, Hạ Hầu Hạo Ngọc dám đem trăm vạn dân chúng Tây Lương đưa vào tử địa mà mắt không hề chớp, thì con của ông ta trong mắt ông ta e cũng chỉ là công cụ để lợi dụng mà thôi.
Tô Trường An không còn tinh thần tu hành, quyết định cắm đầu đi ngủ.
Hôm sau, người của Cổ gia tới gõ cửa phòng, đánh thức hắn dậy.
Người gõ cửa chính là người đánh xe ngựa chở hắn tới thành Bắc Lam.
Gã cúi đầu cúi người nói: "Làm phiền Tô công tử, mấy ngày nay ở đã quen chưa?"
"Ta vâng lệnh chủ nhân, đến đây mời Tô công tử chiều tối nay tới gặp mặt.”
Nét mặt Tô Trường An trở nên cổ quái.
Mấy hôm nay, Cổ gia cứ như đã quên đi sự tồn tại của hắn, chẳng hề tới hỏi han gì hắn một câu, nhưng đêm qua Hạ Hầu Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579660/quyen-6-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.