Dịch giả: Tiểu Băng
Đó là một vật rất khó tả.
Cái đầu cực lớn, to cả chục trượng, gần như che khuất cả ánh nắng, phủ lên tất cả mọi người.
Uy áp của con quái vật rất mạnh, như núi cao ép xuống, làm người ta không còn ý phản kháng.
Con quái vật dần thò cả cơ thể của mình ra.
Nó đè bẹp tầng tầng cây cối, cái đầu cực lớn không ngừng dấn tới, cuối cùng đã tới trước người Tô Trường An.
Đám người Tô Trường An đến bây giờ mới nhìn ra được, quái vật kia lại chính là một con rắn to không biết tới mức nào.
Nó mới chỉ thò ra có một khúc đã che khuất cả bầu trời.
"Trên người của ngươi có mùi vị một thứ.” Con cự mãng há miệng, một giọng nói già nua, trầm nặng vang ra.
Nó quá mức khổng lồ, mới chỉ há miệng ra, âm sóng đã làm cho đám người tu vi thấp sau lưng Lưu Đại Hoành ngã ngồi xuống đất.
Ngay cả Tô Trường An cũng không thể vận khởi linh lực, vốn chỉ có thể dùng bản thân chống lại cỗ khí sóng kia.
Nhưng hắn cảm nhận được đám người sau lưng không ổn, theo bản năng vận hết sức lực, ngăn cản phần lớn linh áp và sóng trùng kích cho họ.
"Ý tiền bối là vật gì? Đám người vãn bối chỉ đi ngang qua đây, không dám có ý quấy rầy, nếu lỡ có, kính xin tiền bối chớ trách.” Tô Trường An chắp tay. Dưới uy áp của con rắn, nói chuyện cũng trở thành một việc cực kỳ khó khăn, chỉ ngắn ngủi có mấy chữ thôi mà trán hắn đã đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579638/quyen-6-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.