Dịch giả: Phuongkta1
Biên: Đình Phong
Hoàn Nhan Tả Ứng chết rồi.
Đại Vu Hàm Chúc Dung nhất tộc chết rồi.
Thác Bạt Nguyên mở to cặp mắt của mình sững sờ nhìn tất cả mọi chuyện trước mặt.
Cho đến khi thân thể Hoàn Nhan Tả Ứng hóa thành hư vô, cho đến lúc anh linh của gã chậm rãi bay về Tinh Hải, cho đến khi tiếng tiêu xa xưa kia ngừng lại.
Thác Bạt Nguyên mới phục hồi tinh thần lại.
Nhưng lão vẫn có chút hoảng hốt như cũ.
Lão nghĩ mãi mà không rõ, mình mang theo trăm vạn đại quân tiến đến, khí thế hùng hổ và hăng hái.
Vì sao lại dưới tay không đến mười vạn quân phòng giữ của Nhân tộc, hao tổn gần bốn mươi vạn đại quân cùng bốn vị Tinh Vẫn.
Lão không rõ, một trận chiến này rốt cuộc là người nào thắng?
Hoặc có thể nói, bọn họ đều là bên thua.
Đương nhiên, bây giờ những thứ này cũng không còn quan trọng nữa, Thác Bạt Nguyên nhìn thân thể lảo đảo của thiếu niên ở phía xa, lão đi về phía hắn, lúc đó đao của lão được giữ chặt trong tay.
Lão muốn giết hắn.
Dùng để lễ tế hồn thiêng bốn mươi vạn vong linh Man tộc.
Tô Trường An hiển nhiên nhìn thấy hành động của Thác Bạt Nguyên.
Khóe miệng của hắn trồi lên một nụ cười gượng.
Hắn có thể giết Đồng Khu Tượng, là vì có ba nghìn đao khách dùng tính mạng trải đường cho hắn.
Hắn có thể giết Hoàn Nhan Tả Ứng, là vì oan hồn của đám đao khách không thể tiêu tan, dùng vong hồn cho hắn lực lượng.
Nhưng mấy thứ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579625/quyen-5-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.