Dịch giả: Phuongkta1
Sắc trời đã bắt đầu mờ sáng.
Quân tàn tướng bại Tây Lương, mang theo trăm vạn dân chạy nạn đã đi suốt cả đêm.
Trước đó nửa canh giờ. Ngôi sao màu đỏ sậm kia nương theo ánh rạng đông bình minh, dần dần dập tắt, cùng nhau dập tắt còn có mệnh tinh của Nam Phá Thính - Đại Vu Hàm của Cộng Công nhất tộc.
Từ Nhượng chết rồi.
Tin tức này được truyền chính xác tới tâm tư mọi người, bọn họ đều vào lúc này nhìn về phía Tô Trường An, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
Nhưng làm bọn họ cảm thấy kinh ngạc chính là, con mắt của thiếu niên này lại giống như một bãi nước đọng, sóng lớn không kinh động.
"Trường An. Ngừng lại đi." Ngô Đồng đi lên trước khuyên bảo.
Nhưng lông mày Tô Trường An nhíu lại, hắn nói: "không được, đại quân của Thác Bạt Nguyên ở ngay sau lưng. Chúng ta còn phải tăng thêm tốc độ."
"Ngươi chịu đựng được, nhưng một ít dân chúng kia không chịu được a! Tiếp tục như vậy còn chưa đi đến Tây Lương, bọn họ sẽ mệt mỏi mà chết!" Ngô Đồng nói, có lẽ là bởi vì lo lắng trạng thái Tô Trường An lúc này, thanh âm của nàng cũng đành phải lớn thêm vài phần.
"..." Tô Trường An sững sờ, sau một lúc do dự, rốt cuộc vẫn phải ngừng bước chân, hắn nhìn hướng nha tướng trước người, nói: "đi, truyền lệnh, toàn quân nghỉ ngơi tại chỗ, sau một canh giờ, lại tiếp tục đi!"
Vị nha tướng vẻ mặt tràn đầy mỏi mệt kia nghe vậy sắc mặt vui vẻ, vội vàng mang theo thủ hạ bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579617/quyen-5-chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.