Dịch giả: Alreii
Trấn Bạch Mã, là một trấn ở hai trăm dặm về phía bắc Hán, cũng là chỗ phải đi qua để vào đất Thục.
Thị trấn này tuy nằm ở con đường giao thông quan trọng, nhưng lúc bình thường những thương nhân vân du bốn phương cùng đội Tiêu càng muốn dừng chân ở Dương thành cách nó xa không quá mười dặm hơn, vì vậy đường ở trấn này cũng hiếm có người hỏi han.
Nhưng vào lúc này, trấn Bạch Mã lại có rất nhiều đầu người lắc lư, vô số binh sĩ áo giáp Đại Ngụy đang tới lui tuần tra, quân phòng thủ đầu tường cũng đông nghịt, ngày đêm không nghỉ, trông ngóng nhìn về phía Nam.
Lúc này trấn Bạch Mã đang đổ mưa phùn, hạt mưa rơi lên đất bùn phiếm vàng của trấn Bạch Mã, tích tụ trong hố thành nước đọng, lại bị người đi đường tới lui giẫm đạp, cuối cùng biến thành bùn lầy.
Trong cơn mưa phùn này, ở một tiệm trà trong trấn nghênh đón một vị lữ khách.
Vóc người của kẻ tới có hơi gầy, đội mũ tơi, không thấy rõ dung mạo, nhưng hộp kiếm và trường đao đeo trên lưng lại rất nổi bật.
Ông chủ tiệm trà thấy khách tới, vội vàng bày vẻ mặt nhiệt tình ra nghênh đón.
"Khách quan uống gì?" Ông chủ là một nam tử chừng bốn mươi tuổi, mặc áo gai tầm thường, có râu cá trê, dáng vẻ cũng không có gì lạ thường.
Nghề nghiệp này, do tổ tiên của gã truyền xuống, đến nay đã gần hai trăm năm, bàn về sự phô trương, bàn về trang hoàng, ở trấn Bạch Mã này cũng là số một số hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579557/quyen-5-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.