Dịch giả: Đình Phong
Thời điểm Tô Trường An đến cửa phòng Bắc Thông Huyền lần nữa thì nó đang mở.
Hắn không thông báo cũng không hỏi thăm mà trực tiếp đi vào.
Tình hình trong phòng khiến lời nói đến bên miệng của hắn phải sinh sinh nuốt vào.
Tư Mã Trường Tuyết đang vịn Bắc Thông Huyền ngồi vào cạnh bàn trong phòng.
Hai người thấy Tô Trường An tới thì sững sờ.
Có lẽ vì sắc mặt Tô Trường An cực kì nghiêm túc nên Tư Mã Trường Tuyết theo bản năng ý thức được có sự việc sắp phát sinh, đầu nàng cúi thấp xuống.
"Các ngươi trò chuyện, ta xuống phòng bếp xem chén thuốc có tốt không." Sau đó nàng liền lui ra ngoài cũng thuận thế khép cửa phòng lại.
"Có chuyện gì sao?" Bắc Thông Huyền nhìn sắc mặt quái dị của Tô Trường An hỏi.
"Như Yên cũng không phải vì muôn dân trăm họ mà chết." Tô Trường An nhìn Bắc Thông Huyền nói như thế.
Lời nói như vậy đương nhiên rất là đột ngột.
Bởi vì Như Yên là tâm bệnh của Bắc Thông Huyền, cũng là khúc mắc tồn tại giữa y và Tô Trường An.
Hai người nói chuyện vô ý hay hữu ý đều lãng tránh chuyện này.
Cũng không phải vì Như Yên không quan trọng, hoàn toàn ngược lại nàng quá quan trọng, bất kể với Tô Trường An hay Bắc Thông Huyền đều như thế.
Giờ phút này Tô Trường An lại không kiêng dè nói chuyện này, cho dù là Bắc Thông Huyền cũng không khỏi thay đổi nét mặt, cúi đầu trầm mặc.
Tô Trường An dường như sớm đoán trước phản ứng của Bắc Thông Huyền như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579553/quyen-5-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.