Dịch giả: KìNgộ
Biên: Đình Phong
Tốc độ của Tô Trường An cực nhanh, còn mấy chục sĩ tốt Man tộc thì không như thế.
Hai mắt của bọn họ đỏ thẫm, như là người mất trí, đối với sự hiện diện của Tô Trường An làm như không thấy, chỉ tập trung phóng đến chỗ người con gái mặc áo trắng.
Đôi mắt của Tô Trường An hiện lên vẻ tàn khốc.
Hắn ngửi thấy một mùi làm người ta chán ghét phát ra từ những binh lính Man tộc kia. Thứ mùi vị mà của bọn xưng thần - âm trầm, hư thối, làm người khác phát nôn.
Hắn cực kì không thích mùi này. Đây là cái cảm giác phát ra từ trong tâm, không gì có thể làm cho hắn chán ghét hơn thứ này.
Nếu không phải do bọn chúng, Mạc Thính Vũ sẽ không ngã ở Bắc địa, trong trời băng đất tuyết.
Nếu không phải do bọn chúng, hắn sẽ không mang thần huyết, kéo dài hơi tàn.
Nếu không phải bọn chúng, Ngọc Hành sẽ không hóa thành anh linh ra đi trong đêm đó.
Nếu không phải bọn chúng, Sở Tích Phong cũng sẽ không chết dưới đao Hạ Hầu Uyên.
Đao chém xuống, hơn mười cái đầu như quả dưa lăn lông lốc trên đất.
Máu tươi phun ra từ những cái cổ không đầu, rồi sau đó hóa thành màn mưa máu.
Thiếu niên cầm đao đứng ở trong biển máu, hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ đang sợ tới mức hồn vía muốn bay đi, đưa tay nâng nàng đứng dậy, nói: "Không sao, ta sẽ dẫn ngươi đi khỏi nơi này."
Hắn cố gắng tạo ra dáng vẻ hiền lành ôn nhu nhưng lệ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579477/quyen-5-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.