Dịch giả: Đình Phong, alreii
Thời gian đã qua giờ hợi, sắc trời mờ mịt mà thành Lai Vân bị bao phủ trong sương mù dường như còn mờ mịt hơn cảnh ban đêm.
Đám Man tử vào thành.
Vưu Thanh lúc đi tới Tây Lương tất nhiên có nghĩ tới đại quân chiến bại cùng tình cảnh Man quân vào thành nhưng y chưa bao giờ nghĩ tới đám Man tử lại dùng phương thức như vậy, không uổng phí một binh một tốt đánh vào hoặc là nói đi vào thành Lai Vân.
Chi quân đội lôi kéo vội vàng này tuy không tính là mạnh mẽ bao nhiêu, không thể so với tám nghìn Huyết Y Vệ của vị Long Hống thần tướng đang trấn thủ tại Vĩnh Ninh quan nhưng cũng hơn đám ô hợp bị phái tới Tây Đầu Bảo, đám người này hơn phân nửa là giang hồ hiệp sĩ tự nguyện gia nhập quân đội. Mặc dù kỷ luật kém hơn quân chính quy rất nhiều nhưng nhiệt huyết trong lòng là không hề giả bộ đấy.
Nhưng trong lúc mọi người mài đao soàn soạt chỉ bị ngươi chết ta sống với đám Man tử thì một mệnh lệnh cổ quái từ trong đại trướng Thần tướng truyền ra - mở cổng nghênh Man quân vào thành.
Thành Lai Vân thành cao tường dày, Man quân lại là viễn chinh chi sư, bọn họ dùng khỏe ứng mệt thủ thành thắng bại cũng chưa biết được.
Nếu là mở cửa thành tức bỏ qua địa lợi cùng đám Man tử đánh giáp lá cà, triển khai chiến đấu trên đường phố. Mà đám Man tử lại vô cùng mạnh mẽ nên đây là cách thức chiến đấu chúng am hiểu nhất. Bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579473/quyen-5-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.