Dịch giả: Đình Phong
Vẻ mặt Tô Trường An trở nên nghiêm nghị. Hắn không thể hiểu rõ lời nói của Quan Thương Hải là thật hay giả nhưng hắn cũng lộ vẻ xúc động.
Điều khiến hắn khiếp sợ hơn lại là thế cục Tây Lương đã đến tình trạng như vậy hoặc là nói thế cục toàn bộ Đại Ngụy đã rất tệ. Các hoàng tử trong thành Trường An tranh quyền đoạt thế, địch nhân phía Tây sớm đã chờ đợi cơ hội tốt sẵn sàng ra trận.
Mà đúng như Quan Thương Hải nói, Man tộc có mười hai vị Tinh Vẫn, dốc hết cả quốc lực của Đại Ngụy cũng không cách nào chống lại huống chi bây giờ đất Thục nhìn chằm chằm Trường An, nội loạn không dứt thì sao chống giặc ngoài đây.
Tô Trường An không nói gì, nặng nề gật đầu sau đó dẫn Thanh Loan rời đi.
Tên phó tướng đứng ngoài của đợi Tô Trường An rời đi sau đó cung kính đứng bên cạnh Quan Thương Hải do dự hồi lâu rồi hỏi: "Tướng quân, thuộc hạ có chuyện không rõ."
Quan Thương Hải cũng không đáp lại y chỉ từ từ đi đến bàn sách đã đóng bụi mỏng sau đó cầm lên bút lông thỏ. Vị phó tướng kia thấy thế thì liền nghiền mực, lúc này Quan Thương Hải lại nhìn y một cái sau đó kéo lên ống tay áo để tránh dính mực rồi điềm đạm nói: "Có phải vì tên tiểu tử vừa rồi?"
Phó tướng gật nhẹ đầu nhưng lại không nói tiếp, y biết rõ nếu nam tử muốn sẽ nói cho y biết, không cần quá hiếu kỳ vì hỏi hai lần chính là đi quá giới hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579450/quyen-5-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.