Dịch giả: Time Over
Biên: Đình Phong
Sở Tích Phong bị Hạ Hầu Uyên đâm trúng lồng ngực cũng chưa từng thay đổi sắc mặt, nhưng lúc gã nói ra một câu đơn giản như vậy thì y hơi biến sắc.
Lúc y chém ra một đao kia liền có điều giác ngộ, Hạ Hầu Uyên là Tinh Vẫn trăm năm, mà y mới trở thành Tinh Vẫn không hơn nửa năm, huống chi Hạ Hầu Uyên chết rồi sống lại, thực lực tăng nhiều, có thể chém giết gã, chấm dứt tâm nguyện trăm năm của Sở gia đã là cực kỳ may mắn, những chuyện khác, y chưa bao giờ có nhiều may mắn như vậy.
Chỉ là, đúng như Hạ Hầu Uyên nói.
Y không đi được mảnh Tinh Hải kia.
Y không phải là một vị Tinh Vẫn chân chính.
Y chỉ là một người đáng thương, vì báo thù mà đã không tìm được đạo của chính mình.
Đây đối với một tu sĩ, nhất là thiên tư trác tuyệt giống như y, tu sĩ được mệnh chiếu Tinh Vẫn mà nói, thật là một việc rất bi thương.
Lúc này tiếng giày đạp trên nước đọng vang lên, y biết rõ Tống Táng giả đã đến.
Cuộc đời y chưa sống bao lâu, ấy mà sắp đi tới phần cuối.
Y ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mây mù tản đi, phía chân trời vẫn âm u, Thiên Thương cùng Trành Quỷ còn lờ mờ có thể thấy được.
Lúc này Tô Trường An cùng mọi người rốt cuộc xông tới.
"Sở tiền bối." Hắn mang theo tiếng khóc nức nở nâng Sở Tích Phong dậy.
Lúc này Sở Tích Phong cũng thu lại ánh mắt, sắc mặt y tái nhợt ráng tươi cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579423/quyen-4-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.