Dịch giả: Kem Bơ
Biên: Đình Phong
Đó hiển nhiên là tay của Hạ Hầu Uyên.
Mà âm thanh kia tất nhiên cũng là tiếng hét của gã.
Mưa vẫn còn rơi nhưng sấm sét như cờ trống lại dừng bặt.
Sau đó một tiếng kêu đau đớn truyền đến. Thân thể Sở Tích Phong gộp với đao của y ngay lúc này bị Hạ Hầu Uyên hung hăng ném ra ngoài. Cả người y va chạm vào bàn đá màu xanh cuối cùng đụng nát tường của Thiên Lam Viện mới dừng lại được.
Sắc trời lờ mờ, tuy là sắp sáng nhưng lại đen kịt như nửa đêm.
- Không phải các ngươi vẫn muốn giết ta? Vẫn muốn báo thù cho đám vong hồn dân đen kia sao?
Có lẽ vì thời gian trôi qua, gương mặt đầy vụn thịt của gã dần khôi phục dáng vẻ ban đầu. Một đôi mắt vào lúc này cũng hiện lên trên viên thịt kia.
Gã lạnh lùng liếc nhìn bốn phía, cuối cùng dừng lại trên thân của đao khách áo trắng.
- Các ngươi cho rằng bọn họ nghỉ ngơi như vậy sao?
Gã lại hỏi, khóe miệng lại nhếch lên thành nụ cười tàn nhẫn.
Nói xong, hai tay gã giơ mạnh lên cao, một luồng linh áp tuôn ra, khoảng không trên đỉnh đầu gã chợt như có thứ gì đó bắt đầu chuyển động.
Đó là một thứ rất khó để hình dung, cũng không rõ ràng là thứ gì.
Tuy nhiên mọi người cũng có thể mơ hồ cảm nhận được điều gì đó.
Chỉ có Sở Tích Phong khó khăn ôm đao đứng dậy. Lúc y nhìn về phía Hạ Hầu Uyên, nhìn khoảng không trên đầu gã thì tròng mắt y chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579421/quyen-4-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.