Dịch giả: Đình Phong
15 tháng chạp.
Trong thành Trường An, tuyết đông thay bằng những cơn mưa xuân.
Thần Tướng Đồng Kinh Nghĩa nhận được tin tức lúc dời Dần nên dắt người ngựa rời khỏi Thiên Lam viện.
Chân gã vừa cất đi thì một đám người ngựa cuốn lấy bụi đất đầy trời, phá vỡ sự yên tĩnh của bá tánh thành Trường An, nôn nóng vây quanh Thiên Lam Viện.
Cầm đầu chính là một lão giả gần sáu mươi, bộ dáng hầm hố dọa người đang mặc áo giáp ngũ sắc, đầu đội nón trụ tử kim, cầm một cây đao khắc trường long, sắc mặt lạnh lùng, sát cơ dạt dào.
Gã là Thần tướng bài danh thứ ba Đại Ngụy, tên Sơn Lực Hành.
Bên cạnh gã có rất nhiều người, khiến người ta chú ý nhất chính là một vị lão giả cũng cỡ tuổi như vậy, y đầu tóc bạc trắng nhưng sắc mặt âm trầm. Một bộ áo bào xám bao quanh thân bên trong toát ra luồng khí tức nguy hiểm lan tràn, y là Viện trưởng đương thời của Bát Hoang Viện - Liêm Bán Thành.
- Đi, phá cửa!
Sơn Lực Hành nói với một vị tiểu tướng to con cưỡi ngựa bên cạnh.
- Vâng!
Tiểu tướng kia cúi đầu lĩnh mệnh dẫn theo mấy tên sĩ tốt tới trước cửa sân Thiên Lam Viện, trường thương trong tay tung bay dĩ nhiên là muốn trực tiếp oanh mở cửa viện cổ xưa này.
Liêm Bán Thành nhìn tất cả mọi việc khóe miệng nở nụ cười càng lớn. Y biết rõ chỉ không bao lâu nữa y liền có thể nhìn thấy Bát Hoang Viện bỏ túi toàn bộ truyền thừa của Thiên Lam Viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579405/quyen-4-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.