Dịch giả: Đình Phong
Nhìn thấy Lưu Lão Bảo thối lui, Long Tương Quân cười thỏa mãn.
Sau đó, gã kéo ra một cái ghế bên cạnh Bắc Thông Huyền rồi ngồi xuống.
"Bắc Tướng quân, Long mỗ cùng ngươi có thể nói là mới quen đã thân, hôm nay dù thế nào cũng phải uống với ngươi một bữa thoải mái." Trên mặt Long Tương Quân lộ ra nét tươi cười âm nhu, đó là bộ mặt quen thuộc của gã.
"Người đâu! Đem rượu và thức ăn ngon nhất Mẫu Đan Các lên đây, hôm nay ta muốn cùng Bắc Tướng quân không say không về!" Gã quay sang nói với một tên hạ nhân.
Lưu Lão Bảo bước lên cầu thang và đi về phía gian phòng của Như Yên.
Bà đi rất chậm, chưa bao giờ đi chậm như vậy.
Trong quá khứ chỉ cần dùng mười hơi thở thì bây giờ bà đi tận nửa khắc đồng hồ.
Bản thân bà cũng không biết vì cái gì lại đi chậm như vậy.
Có lẽ bà kỳ vọng Long Tương Quân sẽ hồi tâm chuyển ý, hay là tự cấp đủ thời gian cho mình và Như Yên để đưa ra lựa chọn tốt nhất.
Nhưng mặc kệ thế nào, rốt cuộc bà cũng phải đi tới trước cửa gian phòng đó.
Bà đưa tay lên, muốn gõ cửa nhưng rồi nhịn lại mà hơi chần chừ.
Lưu Lão Bảo rõ ràng hơn ai hết, đây chẳng qua là gõ lên cửa phòng Như Yên nhưng có khác gì gõ vang chuông tang tiễn nàng lên đường?
Đều nói kỷ nữ vô tình, đào kép vô nghĩa.
Nhưng Như Yên là cô gái do bà nuôi lớn, bản thân bà lại không con nên từ lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579330/quyen-3-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.