Dịch giả: Tiểu Nhiễm
Trường An.
Phủ Long Hống Thần tướng.
Ở đây từng là phủ của Ngụy Linh Thần tướng Đỗ Vĩ.
Nhưng từ lúc Bắc Thông Huyền được phong làm Long Hống, phủ này lập tức đổi bảng hiệu.
Sau khi trở về từ thọ yến của Thánh Hoàng, Đỗ Hồng Trường vội vàng đưa mẹ mình đến một biệt viện mà Đỗ Vĩ từng mua.
Tính ra phủ này đã đổi ba chủ nhân, hẳn là lần thứ tư này cũng không là lần cuối cùng.
Trong một sương phòng được bố trí rất đẹp của phủ Long Hống Thần tướng, một người đàn ông đang nằm trên giường, khuôn mặt tái nhợt, bờ môi màu đỏ tươi như nhuốm máu.
Ở cái bàn được phủ gấm màu trắng, một lão giả đang vuốt chén trà trong tay. Lão không hề có ý định uống nó, mà giống như đang đợi cái gì đó.
Vào lúc này, người đàn ông nằm trên giường từ từ mở ra hai mắt vốn nhắm chặt.
“Tỉnh rồi?” Lão giả kia đặt chén trà xuống rồi hỏi. Nhưng lão không hề nhìn người kia, giống như biết rõ vào thời điểm này, y sẽ tỉnh lại. Vì vậy, tiếng nói của lão lập tức lọt vào tai người đàn ông vừa tỉnh lại kia.
Y cũng không thấy kinh ngạc khi nghe thấy giọng của lão giả. Y ngồi dậy, biểu tình trên mặt bình thản như giếng cạn vạn năm, không hề có gợn sóng nào.
“Thừa tướng, người đã đến rồi.” Y nói.
“Ừ.” Lão giả khẽ gật đầu, sau đó nhấc ấm trà, và rót đầy chén.
“Thân thể Bắc Tướng quân khá hơn chút nào chưa?” Lão giả hỏi với giọng thản nhiên, không nghe ra có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579323/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.