Dịch giả: Đình Phong
Sở Tích Phong vừa dứt lời thì trước người bọn họ một tia sét lóe sáng, hư không lập tức bị bổ ra một khe hở. Sở Tích Phong vịn vào hai người, bước nhanh ra ngoài.
Ánh mặt trời chiếu sáng làm Tô Trường An thấy chói mắt một chút nên vô thức đưa tay lên che ánh nắng, nhưng cảm giác đau đớn từ cánh tay truyền tới như tê tâm liệt phế. Hắn đành phải híp mắt lại đánh giá cảnh tượng xung quanh.
Thi thể trong phiên chợ, còn có nước mưa đầy đất.
Đây là Lam Linh trấn, Tô Trường An chợt bừng tỉnh.
Nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt, tuy mới rời đi chừng hai khắc đồng hồ nhưng trong đáy lòng không khỏi cảm thấy ảo giác như đã cách một đời người.
Chợt hắn nhìn thấy một thân ảnh đứng ở đó.
Hình như là một vị lão già, lưng lão đã còng xuống rồi. Lão đứng đối diện với mọi người tựa như đã chờ ở đây được một lúc.
Bởi vì lão già đứng ngược hướng ánh mặt trời nên Tô Trường An không thấy rõ biểu hiện trên mặt của lão, nhưng hắn cảm thấy lão đang cười.
Sở Tích Phong vịn hai người họ bước nhanh tới trước lão già, y hơi khom người xuống nói: "Ngọc Hành đại nhân."
Lúc này Tô Trường An mới thấy rõ diện mạo của người tới, hắn cũng lập tức kêu lên: "Sư thúc tổ."
"Ừ..." Lão già gật đầu, một luồng ánh sáng ôn hòa bắn ra từ người lão sau đó nhập vào cơ thể của Tô Trường An. Hắn cảm thấy một dòng hơi ấm tràn vào đan điền của mình sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579299/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.