Lần bảo tiêu này, Trấn Viễn tiêu cục có trách nhiệm đem bảo vật đến cho Trần tướng quốc phủ, đồng thời Hoàng thái hậu còn gửi gắm cặp ngọc bình để trao đến tận tay cho vua Càn Long.Thấy trách nhiệm quá nặng nề, Vương Duy Dương không thể tin tưởng được ai nên đích thân đứng ra chỉ huy cuộc bảo tiêu. Vương Duy Dương chọn sáu tiêu sư võ công cao cường nhất của tiêu cục cùng với Hàn Văn Xung đi theo mình hộ tống. Ngoài ra, triều đình Mãn Thanh còn phái thêm bốn tên thị vệ võ nghệ vào bậc thượng thừa đi cùng với 30 Ngự lâm quân xuất sắc đi theo giúp sức.Trong suốt cuộc hành trình hoàn toàn không gặp một trở ngại nho nhỏ nào cả. Cả hai phe Hắc đạo cũng như Bạch đạo hễ nghe tiếng rao truyền là lập tức lánh xa chứ không dám lại gần...Hôm ấy vào giờ Ngọ, đoàn bảo tiêu chỉ còn cách Hàng Châu khoảng mười dặm. Cả đoàn bảo tiêu ai nấy đều hân hoan vì thấy công tác sắp sửa hoàn tất. Tiêu sư nổi tiếng của Phụng Thiên tiêu cục, một chi nhánh của Vương Duy Dương là Uông Hạo Thiên huênh hoang nói :- Vương tổng tiêu đầu! Phen này nhờ uy danh của Tổng tiêu đầu mà cuộc bảo tiêu được an toàn đến Hàng Châu. Thế nào Hoàng thượng cũng hài lòng và phong cho Tổng tiêu đầu một chức xứng đáng để đền bù công lao khó nhọc.Vương Duy Dương đắc ý, cười lớn nói :- Tuổi ta đã cao, công danh phú quý chỉ là phù vân! Chỉ mong sao con cháu được Hoàng thượng chiếu cố đến là thỏa mãn lắm rồi!Tên Ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-an-cuu-luc/1366639/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.